Hương Vu Lan
Để tặng những người không còn Mẹ
Con nhớ lại ngày này năm trước
Đôi tay gầy mẹ vuốt tóc con
Ngủ đi, hãy ngủ cho ngon
Con tôi chóng lớn, nước non cậy nhờ
Nay nam bắc đôi bờ ngăn cách
Mẹ xa con biết trách hờn ai
Thế nhân sao vẫn miệt mài
Tranh nhau vào chốn u hoài khổ đau
Gió lay động, ngàn lay run rẩy
Buồn tàn đêm biết mấy cho vừa
Trăng tròn chếch bóng song thưa
Lắng hồn nghe tiếng chuông chùa vọng sang
Mẹ ơi mẹ, quan san cách trở
Riêng lòng con, ngàn thuở không quên
Ngắm làn mây trắng bồng bềnh
Con mơ thấy mẹ đứng bên mĩm cười
Rằm tháng bảy, người người lũ lượt
Dâng hương đèn cầu phước song thân
Riêng con đứng lặng ngoài sân
Nghe lòng ray rứt muôn phần xót xa
Mẹ ơi mẹ, ngày qua đã mất
Nỗi buồn thương ray rứt hồn con
Vu Lan tháng bảy trăng tròn
Mẹ thường âu yếm, dắt con lên chùa
Giờ lạnh lẽo, gió lùa hiên vắng
Trầm hương lan, nhuộm trắng hồn con
Thẩn thờ trên vạn lối mòn
Đôi vai trĩu nặng, hồn con nghẹn ngào
Áo con rách, bạc màu năm tháng
Gió đêm về lạnh lắm mẹ ơi
Chuông chùa xoa dịu hồn côi
Chắp tay thành kính dâng lời cầu xin
Cho hồn mẹ an lành một cõi
Đừng lo buồn theo dõi bước con
Dương gian hiếu thảo chưa tròn
Tứ ân mãi nhớ, sắt son ghi lòng
Con nguyện khấn hồng ân tam bảo
Đức Quan Âm cứu khổ tầm thinh
Nước non mau chóng thanh bình
Đêm dài tan biến, bình minh trở về
Vân Hà (TTHA)