5- CA CHIÊN DIÊN
( Luận nghị đệ nhất )
Thôn Di Hầu, thuộc miền Nam nước Ấn
Ca Chiên Diên vốn dòng dõi thượng lưu
Gìau có, quyền uy, lợi dưỡng tối ưu
Dòng quí tộc Bà La Môn xuất chúng
Na La Đà, quốc sư là thân phụ
Ca Chiên Diên, con thứ, mẹ cưng chìu
Anh : Vệ Đà; em :Phật Pháp cao siêu
Trước công chúng em luận bàn thế sự
Tài uyên bác em làu thông sách sử
Gíac ngộ rồi là Phật tử Thiền gia
Anh chuyên tâm nghiên cứu sách Vệ Đà
Trước thính chúng thua tài em, giận dữ
Dù lòng em chẳng bao giờ muốn thử
Tranh hơn thua nơi công chúng, giảng đường
Nhưng vô tình anh cảm thấy tổn thương
Khi công chúng khen tài em biện bác
Đại đệ tử Phật, em cùng anh có khác
Chút tâm tư, lý tưởng sống trên đời
Vì Vệ Đà, Phật Pháp có trên đời
Hai tên gọi khác nhau về danh tướng
Anh không hiểu, chỉ vì anh lầm tưởng
Cho rằng em ưa thích chuyện hơn thua
Nhưng Thế Tôn đã hiểu vịêc ganh đua
Do cố chấp, sân si và hiềm khích…
Thỉnh giáo Phật giảng bài văn yêu thích
Mà bao người không giải được vì sao ?
Trí tuệ trần gian hạn hẹp xôn xao
Tâm phóng đảng, phiêu lưu chưa dừng nghỉ
Bài văn đó là :
“ Vua trong các vị vua
Thánh trong các bực Thánh
Thế nào là người ngu ?
Thế nào là bậc trí ?
Làm sao để lìa cấu uế ?
Làm sao để đạt được Niết Bàn ?
Ai là kẻ chìm trong biển sanh tử ?
Ai là người tiêu diêu trong cõi nước giải thoát ?
Thỉnh ý Thế Tôn, bậc cao vời uyên bác
Ca Chiên Diên nghị luận trước bao người :
“ Vua trong các vị vua thật sự ở cõi Trời
Tầng thứ sáu, Thiên Vương Đâu Suất
Thánh trong các Thánh : Phật Đà Đại Gíac
Bị vô minh, ô nhiễm gọi là ngu
Diệt hết ưu tư, phiền não hận thù
Si mê hết mới là người Đại trí
Tu đạo, trừ tham, sân, si tức là lìa cấu uế
Hoàn thành giới, định, huệ tức chứng Niết Bàn
Người chấp trước nơi ngã pháp chìm trong biển sanh tử
Người chứng được pháp tánh duyên khởi dạo chơi trong cõi giải thoát”.
Nghe lời Phật, chứng ngay liền Thánh quả
Nói Pháp lành Bình đẳng tánh cho người
Bọn thiếu niên- bướng bỉnh chỉ rong chơi
Ngài dạy bảo chúng quay về nẻo chánh
Lý vô thường còn kia dù bậc Thánh
Cũng luân hồi nhân quả nếu không tu
Gíac ngộ rồi ta xóa sạch mây mù
Của Tam độc, vô minh và kiêu mạn
Ngài thuyết Bố thí cho người nghèo khổ
Gieo phước lành hầu được quả về sau
Ba La Lê Viên gặp biến cố sầu đau
Vương phi chết, Văn Đỗ Vương phiền não
Lý vô thường một khi người đạt đến
Chuyện tử, sinh dù có cũng thường thôi
Phật pháp tinh thông, Vô ngã hiểu rồi
Sầu ly biệt làm chi không giải thoát
Dù hôm nay người thân ta đã thác
Xác thân này là của mẹ, cha vay
Sống đến trăm năm cũng có một ngày
Nợ thân xác trả về cho cát bụi
Bài thuyết pháp vô thường lần cuối
Văn Võ Vương dứt được não phiền kia
Người thân yêu dù nay đã chia lìa
Nhưng còn đó tình yêu thương nhân loại
Ca Chiên Diên : trí kim cương bất hoại
Gíup Thế Tôn thuyết pháp độ bao người
Tuy khó khăn Ngài vẫn mỉm môi cười
Xông vào chốn trần gian đầy mưa gió…