Bài thơ lịch sử
Bắc sông Cầu mây giăng phủ kín
Mười vạn quân thôn tính nước ta
Tống quân kéo đến từ xa
Quách Quỳ thống lĩnh, tiến qua nước người
Lý Thường Kiệt vẫn cười tin tưởng
Cho đắp đồn, chiến tuyến phía Nam
Sông Cầu hào lũy tre đan
Thành cao, chông nhọn, cung tên sẳn sàng
Giặc vào đến ngở ngàng, e ngại
Trận sông Cầu đại bại, thảm thương
Trong đêm lạnh giá chiến trường
Tiếng thơ sang sảng, bất thường vang lên:
Đất nước Nam - vua, dân Nam ở
Sách trời đà muôn thuở còn ghi
Cớ sao xâm lấn biên thùy ?
Chúng bây bị đánh, tức thì mạng vong
Trong gió thoảng, giữa giòng nước lũ
Giọng thơ thần truyền cảm lan xa
Theo đà tiến của quân ta
Phản công thần tốc, Tống đà lâm nguy
Giặc khiếp sợ Quách Quỳ bỏ chạy
Quân cuống cuồng lao đại xuống sông
Đại quân chết đuối giữa giòng
Thôi đành bỏ mộng cuồng ngông, rút về
Ta đại thắng, bốn bề mở hội
Trận Sông Cầu châu chấu đá xe
Tưởng rằng chấu ngã nào dè
Xe nghiêng lật đổ, hết khoe tướng tài
Quân nhà Tống từ nay rút hết
Đất nước ta về lại dân ta
Lý Thường Kiệt, tướng tài ba
Nước Nam từ đó âu ca thái bình.
Vân Hà (TTHA)