Ỷ Lan Vương Phi
Người rằng phận gái sá chi
Cớ sao là gái nam nhi nào bằng?
Lý Thánh Tông vi hành trong nước
Thăm dân tình, ao ước gì chăng?
Chúng dân nô nức, mùa trăng
Đón vua mở hội, cả làng múa vui
Đất Hà Bắc thuộc làng Thổ Lỗi
Gái thêu thùa, dệt vải chăn tằm
Tiện đường vua ghé lại thăm
Cả làng ra đón đặc ân Thánh hoàng
Riêng chỉ có một nàng còn đứng...
Dựa gốc lan, suy tính điều chi?
Lạ lùng, động tính hiếu kỳ
Vua cho vời đến, thầm thì hỏi han
Ngôi quốc mẫu Ỷ Lan nhận lấy
Được lòng vua từ đấy tin yêu
Ngôi cao chẳng lấy làm kiêu
Giúp vua trị nước, dân yêu hết lòng
Tài đức ấy, xứng hàng quốc mẫu
Xưa là dân, nay dẫu ngôi cao
Chăn dân, trị nước kém nào
Thay vua đã khoác áo bào thân chinh
Việc binh biến khó khăn chồng chất
Lý Thánh Tông vừa cất quân đi
Nửa chừng bỗng kéo quân về
Nghĩ rằng ra trận, khó về được chăng?
Qua mấy vùng đồng bằng trù phú
Nghe muôn dân ca ngợi Ỷ Lan
Cầm quyền trong lúc nguy nan
Dân lành đói khổ, cấp ban gạo tiền
Bà khuyến khích dân siêng đồng áng
Trọng muôn loài, nghiêm cấm sát sanh
Giúp cho gái thảo trai lành
Sánh duyên chồng vợ, tác thành lứa đôi
Dân no đủ, sống đời hạnh phúc
Biết ơn bà trong lúc vắng vua
Chăn dân, trị nước nào thua
Đức, tài nhường ấy, ai đua được nào?
Vua tỉnh ngộ: sao ta lại kém?
Dù nữ nhi nào dám xem thường
Ta nay là bậc đế vương
Há thua nhi nữ tầm thường hay sao?
Vua quay lại, thôi không về nữa
Quyết đánh cho thắng giữa trận tiền
Noi gương các bậc thánh hiền
Đem về thắng lợi dân yên, nước giàu
Chiến công đó đoạt mau thuở ấy
Nhờ Ỷ Lan trị nước hơn người
Thánh Tông vương hậu tuyệt vời
Thương dân yêu nước bao người nhớ ơn
Vân Hà (TTHA)